TÓC EM RỐI LẮM..
Tóc em rối lắm, lười không chải
vắt ở trên đầu, mấy màu phai
Thời gian trôi dạt, qua miền tóc
nửa rơi bên thềm, nửa quấn vai
Tóc em rối lắm, như mây cuộn
giữa giông giữa bão, giữa mưa tuôn
Vùi trong sợi tóc, tay gầy guộc
sợ vướng tay người, nửa sợi.. buông
TTM
16/09/2015
Remil Nguyễn Minh Tường thêm lời:
TÓC EM RỐI LẮM..
Ý thơ: TTM
Nhạc: Remil Nguyễn
===============
Tóc em rối lắm, lười không chải
Vắt ở trên đầu, mấy màu phai
Thời gian trôi dạt, qua miền tóc
Nửa rơi bên thềm, nửa quấn vai
Tóc em rối lắm trong gió buốt
Như cánh rong trôi từ ngàn xưa
Màu phai thôi thắm, chiều mưa nhạt
Bên mái hiên nhà, bóng chiều đưa
Tóc em rối lắm, như tơ ướt
Giăng mắc ưu tư đầy bàn tay
Nhạt phai son phấn, lười trang điểm
Nghe tháng năm về, chiều nhạt phai...
Tóc em rối lắm, như mây cuộn
Giữa giông giữa bão, giữa mưa tuôn
Vùi trong sợi tóc, tay gầy guộc
Sợ vướng tay người, nửa sợi... buông
27/03/2016
Bài viết của Nguyễn Minh Tường viết về cảm hứng khi phổ ý thơ bản nhạc này.
Trả lờiXóaTÓC EM RỐI LẮM...
==============
Một buổi chiều hiếm hoi, ngồi ở không...
Bà xã thì loay hoay với đống đồ để ủi cho cả nhà - nghe bả cằn nhằn về con cái... lòng lâng lâng...
Nhìn sang, bóng lưng bà xã cúi xuống - mái tóc xù lắc lư... thấy... thương thương...
"Tóc em rối lắm, lười không chải
Vắt ở trên đầu, mấy màu phai...”
Mà thực ra thì đâu phải “lười không chải” – chẳng qua là bận túi bụi ấy thôi, với lại... chồng không chê vợ xấu, thì cũng chẳng cần “làm màu” làm gì, em nhỉ?
Nhìn mái tóc vợ, lại nhớ bà xã mới nói tóc mình bắt đầu có vài cọng bạc – nhìn lại, tóc em cũng “mấy màu phai” rồi. Thì cũng cưới nhau gần 16 năm rồi, 3 đứa con cũng làm em mệt cả ngày – chẳng thời gian lo cho bản thân nữa – lấy gì mà chẳng:
“Thời gian trôi dạt qua miền tóc
Nửa rơi bên thềm – nửa quấn vai...”
Ừ thì cũng qua bao nhiêu mùa – anh thì đi làm, em lo việc nhà. Mấy mùa mưa tự mình lên mái nhà soi lổ dột – mấy mùa nắng phải rãy nước tránh bụi, tưới cây... Rồi thì đưa con, đón cái - lo việc học cho con, chăm sức khỏe cho cả nhà... thời gian cứ như là "vó câu qua cửa sổ" vậy, em nhỉ
"Tóc em rối lắm, như mây cuộn
Giữa giông, giữa bão, giữa mưa tuôn"
Rồi bao ngày – anh phải tiếp khách đột xuất, đi nhậu cả đêm mà chỉ báo vội lúc chiều – em lặng lẽ chờ, không một cuộc gọi điện nhắc nhở – âm thầm như thế, mà... đôi khi anh lại quên mất!
Đưa tay vuốt nhẹ tóc, từng sợi tóc rối đan qua kẽ tay, lại thêm vài sợi rụng, như nhắc hai vợ chồng mình...cũng đã về chiều rồi, tóc trôi qua tay, lặng thầm – như em đã âm thầm sau lưng anh vậy
“Vùi trong sợi tóc, tay gầy guộc
Sợ vướng tay người, nửa sợi... buông...”
Ừ thì thôi – tóc em rối lắm, vậy ngồi gần lại đây, anh chải tóc dùm em nghe!
============ Phục Sinh, 2016
P/S: Bài hát mới nữa nha - Chúc mọi người Phục Sinh an lành!
Cám ơn em nha Remil Nguyễn
Chị TTM